4.3.5. Chùm thơ của tác giả Nguyễn Văn Lập - cựu sinh viên khóa 24
BÀI THƠ VỀ NHỮNG GIỌT NƯỚC
Đặng Văn Lập, 24CTN
Tặng các thầy cô giáo và các bạn khóa 24 N nhân dip gặp mặt Kỷ niệm 25 năm ngày ra trường
Thật nhỏ bé
Chúng tôi từ rừng sâu từ núi cao
Từ những đám mây vũ tầng hay trong đất sâu,
Họp thành suối thành sông từ muôn ngàn giọt
Một vẻ đẹp trong suốt
Một thuộc tính tự do
Khi hát bài ca trên thác ghềnh âm u
Khi êm đềm trên dòng sông tĩnh lặng
Chúng tôi ở, chúng tôi đi
Hồn nhiên và phóng đãng.
Chúng tôi muốn mình có ở khắp nơi
Sau những bông hoa, sau những ánh mắt cười
***
Nước là sự sống, chúng tôi đáng giá
Than ôi, sự thanh cao đã một ngày tha hóa
Chúng tôi đã ở nơi cống rãnh ao tù
Guồng máy thị thành hối hả vô tư
Cỗ máy mưu sinh ngày ngày nhả khói
Mẹ trái đất trong cơn đau quằn quại
Ta bỗng dưng chống lại con người
Những giá trị thiêng liêng bỗng hoa tanh hôi.
***
Cám ơn tri thức vinh quang của loài người
Mới giải cứu cho niềm tin vĩnh cửu
Những mái đầu bạc đầu xanh miệt mài nghiên cứu
Miệt mài làm cho nước được hồi sinh
Từ Aeroten từ Biophin
Từ hiếu khí và kỵ khí
Sự dâng hiến âm thầm không ngưng nghỉ
Như nước chảy âm thầm đến bếp từng nhà
Và trên tổ quốc mình rộng rãi bao la
Chúng tôi tiếp tục hát bài ca của nước.
Hà Nội, ngày 07 tháng 9 năm 2009
VỀ BẾN
Đặng Văn Lập
Tặng các bạn lớp 24 CTN
Những con thuyền xa khơi
Chiều hôm nay cập bến
Từ giông bão cuộc đời
Đã về đây nguyên vẹn.
Ai đi lên phía Bắc
Chân dép lốp can trường
Hai mươi năm trôi dạt
Vẫn nghe tình vấn vương.
Ai đi về miền Trung
Sắn khoai và mưa nắng
Khát vọng đến khôn cùng
Hai mươi năm cháy bỏng.
Ai đi về phương Nam
Một thời trai son sắt
Yêu cây đước, cây tràm
Vẫn ngóng về phương Bắc.
Thuyền ai qua mưa gió
Cánh buồm đã tả tơi
Chiều nay trên bến đỗ
Ta cám ơn cuộc đời.
Hà Nội, 17/7/2004
Nhân cuộc gặp gỡ 20 năm ra trường của lớp 24 CTN.