4.3.4. Chùm thơ của tác giả Nguyễn Văn Quỳnh - cựu sinh viên khóa 22
DÒNG NƯỚC SẠCH MÁT TRONG
(Mừng ngày truyền thống của Công ty KDNS HN 25/10/2004)
Nếu hỏi rằng nước sạch có từ đâu?
Câu trả lời: “mạch ngầm sâu lòng đất “
Đơn giản vậy! câu trả lời chỉ thế!
Vẫn biết rằng sâu trong lòng trái đất...
Có mạch ngầm là có nước mát trong.
Dòng nước sạch mát trong! ơi dòng nước
Chảy trong lòng đường ống đi muôn nơi
Nhờ giọt mồ hôi của thợ đường ống
Đôi bàn tay của công nhân rửa bể
Mắt thức đêm của người thợ chạy bơm.
Dòng nước sạch mát trong đến muôn nhà.
Là công sức của bao người bỏ ra
Có trí tuệ của bao người kỹ sư
Và khối óc của tập thể đoàn kết
Sự nhất quán ban lãnh đạo sáng suốt.
Dòng nước sạch mát trong từ nhà máy
Đi khắp phố phường ngõ xóm của thủ đô
Đến muôn nhà mang niềm vui bất tận
Cho Cụ già vui mái đẩu bạc trắng
Cho trẻ thơ hát múa vui học hành.
Hà nội ta năm mươi năm xây dựng
Thật tự hào biết bao với ngành nước
Hơn một thế kỷ xây dựng trưởng thành
Và hôm nay trong ngày vui truyền thống
Đã trưởng thành cùng dòng nước mát trong.
(N.V.Q 2/2004)
NHẬP TRƯỜNG
(N.V.Q 11/1977)
Ngày đầu khi bước chân tới trường
Sau một đêm đi bằng tàu hỏa
Trường không xa mà sao lâu vậy
Hết đêm dài mới đến hương canh
Những dãy nhà mái tranh vách đất
Dãy giảng đường mái ngói đỏ tươi
Hàng bạch đàn xanh mát lung đồi
Gió lao xao bạch đàn ca hát
Trường của tôi trên chục quả đồi
Nhộn nhịp tấp nập cả các khoa
Đón chào tân sinh viên nhập trường
Những khẩu hiệu – biểu ngữ cờ hoa
Giảng đường với tường vôi mới mẻ
Bàn ghế gỗ thơm mùi sơn mới
Từng tốp người chạy ngược chạy xuôi
Về từng khoa – nhận lớp nhận thầy
Chuyện trò vui như mùa chảy hội
Anh ở tận miền cao rừng núi
Tôi ở dưới xuôi nơi đồng bằng
Về đây ta cùng học “Xây dựng”.
BỐN MÙA HƯƠNG CANH
(N.V.Q 10/1978)
Xuân về tươi vui mưa nhẹ bay
Bạch đàn đung đưa khoe cành lá
Bầy chim ríu rít vui ca hát
Lộp độp những giọt sương nhẹ rơi.
Nắng vàng trải khắp khu giảng đường
Trên sân vận động rộng mênh mang
Sỏi đá gan gà được nung lửa
Nóng rộp bàn chân mỗi lần qua.
Trời cao trong xanh gió nhẹ nhẹ
Bồ câu tha thẩn đi kiếm mồi
Bỗng nghe từng bưới chân đến gần
Bầy chim vỗ cánh cùng bay đi.
Ào ào gió lạnh từ Thái Nguyên
Gió thổi luồn qua khe cửa phên
Gió luồn gường trên và giường dưới
Khắp cả trong phòng gió tung tăng
Khung cảnh nơi đây là thế đó
Khắp cả bốn mùa đều rộn vui.
TẶNG EM MỘT NHÀNH LAN
(N.V.Q)
Tặng em một nhành hoa tươi
Lan rừng thắm sắc cho người khó quên
Một lời nói rõ trong đêm
Chút lòng mong đợi mà nên tình mình
Lòng này vẫn nhớ đinh ninh
Vàng – than đâu lẫn tình mình khó phai
Cho nhau đâu phải vì tài
Chúng mình vẫn vậy chẳng sai long mình
Mình về vẫn nhớ đinh ninh
Nhớ những buổi ấy chúng mình học thêm
Đã cùng kết nghĩa bạn hiền
Mang trong tâm niệm về niềm tri ân
Tâm thì trong sang muôn phần
Tình còn để lại tuổi xuân trên đời
“ ..Ai về tôi nhắn đôi lời
Cánh Hoa Lan ấy muôn đời vẫn xuân…”
(N.V.Q lớp học công chức 25/7/2008)
SAO TRÊN GIẢNG ĐƯỜNG
(N.V.Q 9/1978)
Gió mùa Đông Bắc rít từng hồi
Bầu trời bao la một màu xám
Ngàn tiếng côn trùng vọng mãi xa
Lấp lánh đèn dầu trên lớp học
Tựa như ngàn vạn vì sao sang
Soi nơi giảng đường suốt mùa thi
Sinh viên trường tôi như thế đấy
Những ngôi sao sáng trên giảng đường.
PHỞ HƯƠNG CANH
(N.V.Q 10/1978)
Bốn hào một bát phở Hương Canh
Nước dùng nào có xương gà xương heo
Nước trong veo thịt lợn lèo nhèo
Hành rau chưa chin nhạt nhèo dở om
Chủ nhật cùng nhau đi dạo chợ
Rủ nhau vào chén – cười trừ với nhau
Thề rằng nhớ đấy từ nay nhé
Đừng vào quán phở bầy nhầy thịt heo.
LẬP THU
(N.V.Q 7/2008)
Chiều man mát buồn thật vu vơ
Chẳng rõ vì sao nên thẫn thờ
Thu về trên phố bụi rắc nhẹ
Loang loáng trên đường xe chạy qua
Tầng hai hiên vắng cành đưa nhẹ
Lá xanh thẫm ướt hàng mi dài
Ai đứng ngóng chờ buồn không nói
Khói thuốc hờ hững cũng buồn theo.
NHỊP NGÓN TAY
(N.V.Q 8/2008)
Ta muốn có một lời em thì thầm
Gió ngưng thổi nên môi em không nói
Ta mông đợi một tin em nhắn gửi
Sóng đã dừng nên tim em chẳng bay
Chắc em buồn vì đường đời chẳng vui
Lòng em vậy nào có ai hiểu được
Dẫu vui buồn đôi môi chưa dám hé
Chẳng có lời chỉ gõ nhịp tay thôi